Vui lòng đăng nhập để vào diễn đàn.

Join the forum, it's quick and easy

Vui lòng đăng nhập để vào diễn đàn.
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Nụ cười và cái nhíu mày - Minh Đăng

Go down

Nụ cười và cái nhíu mày - Minh Đăng Empty Nụ cười và cái nhíu mày - Minh Đăng

Bài gửi by Ong Bờm 20/6/2008, 8:57 am

Nụ cười và cái nhíu mày

MINH ĐĂNG (Huế)
Tôi
đã ngồi cùng ghế với một vị khách Tây trong một lần đi xe buýt từ Hà
Tĩnh ra Vinh. Chiếc xe quá nát, giật nảy lên liên tục làm tôi và vị
khách cùng “bay” theo mỗi khi có ổ gà. Dù kiến thức ngoại ngữ hạn chế,
tôi vẫn cố gắng tỏ ra là một người VN thân thiện.
Đang nói chuyện một cách hăng say thì anh lơ xe bước đến nói với tôi:
"Cho xin tiền xe với đồng hương". Nói rồi anh lại cầm tờ bạc đưa ra
trước mặt vị khách Tây ra hiệu. Tôi vui vẻ đưa anh 15.000 đồng theo
giá, còn vị khách thì đưa tờ 50.000 đồng. Nhận tiền xong, anh quay đi
mà không mảy may tính đến chuyện thối lui tiền cho khách. Chắc có lẽ
anh nghĩ mình gặp vận may, vì Tây có biết giá đâu?!
Vị khách đợi một lúc mà không thấy trả lại tiền, anh thoáng nhíu mày.
Có lẽ sự sòng phẳng, thẳng tính của một người phương Tây đang không có
hiệu lực ở vùng đất này. Anh giơ ngửa hai bàn tay ra vẻ khó hiểu.
Tôi vội tiến lên gặp anh lơ xe đòi lại số tiền dư của khách.
- Có phải tiền của chú em đâu mà lấy.
- Nhưng đó là người quen của em.
- Quen thì quen chứ, họ có biết đâu. Đồng hương gì mà tệ thế?!
Nói rồi anh móc trong túi ra đưa cho tôi số tiền còn dư của khách mà
mặt còn lộ rõ sự trách móc. Tôi nhận tiền và trả lại cho khách. Vị
khách Tây không nói, đón nhận số tiền bằng một nụ cười. Không phải một
nụ cười vui mừng đáng giá 35.000 đồng vừa mới nhận được.
Tôi, anh lơ xe, hai con người VN; một vị khách không quen biết, trong
khoảnh khắc đã nhíu mày và nở nụ cười bộc lộ suy nghĩ về VN. Cảm xúc
nào lưu giữ lâu hơn? Nếu lần sau quay trở lại, vị khách kia sẽ đối mặt
với “tôi” hay “anh” nhiều hơn?
Tôi thoáng suy nghĩ về hành động gây “bất hòa nội bộ” của tôi với anh
lơ xe. Nhưng rồi nụ cười của vị khách kia đã xen vào luồng suy nghĩ của
tôi: mình đã làm một việc thật ý nghĩa, không ích kỷ, công bằng.
Ong Bờm
Ong Bờm
Administrator
Administrator

Nam
Tổng số bài gửi : 336
Age : 33
Trường : THPT Mạc Đĩnh Chi
Nghề nghiệp : Học Sinh
Lớp : 12A14
Pet : Nụ cười và cái nhíu mày - Minh Đăng Hamster-7
Uy tín : 0
Registration date : 23/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết